NHỮNG ĐIỀU CHIA XẺ CHO THIỀN SINH MỚI
(Con đường của Thầy p.3)
Kính thưa đại chúng,
Tiêu chuẩn của Thầy Thiền Chủ đặt ra cho thiền sinh của Thiền Tánh Không gồm có 4 yếu tố: kiến thức Phật học, kiến thức khoa học, kiến thức thiền học và kiến thức kỹ thuật thực hành. Đây là 4 tiêu chuẩn lý tưởng, sự thực thiền sinh khó mà hội được cả 4 yếu tố này.
Song song với kiến thức là phần thực hành. Riêng kinh nghiệm cá nhân chúng tôi thực hành có phần quan trọng hơn. An lạc, buông bỏ, tỉnh thức và có đạt được hay không „cái biết không lời“ là do sự thực hành miên mật; không bị lệch lạc bởi các pháp tu khác trước đây như tập trung tư tưởng hay quán tưởng.
Trong lúc thực hành thiền, thiền sinh Tánh Không cần ghi nhớ một số không sau đây:
Không để thân gồng cứng,
Không để tâm căng thẳng,
Không tập trung tư tưởng,
Không tự kỷ ám thị,
( sử dụng ý thức để đạt ý muốn )
Không suy nghĩ viển vông, ( để ý căn lẻn vào dắt đi chơi )
Không tưởng tượng,
( sử dụng trí năng tư duy tạo ra tâm cảnh )
Không đì thân, (đì = hành hạ ; chữ lóng, Thầy hay dùng)
Không ngủ gục, (nên đứng lên thiền hành)
Không cố gắng chịu đựng,
Không tự tạo áp lực,
Không mong cầu kết quả,
Cuối cùng là các pháp thực hành căn bản:
Không đối thoại trong đầu (không tứ)
Không nói thầm trong não (không tầm)
(không định danh, không so sánh, không suy diễn...vv)
Ngoài ra, Thầy thường nhắc nhở thiền sinh thêm một Không nữa:
Không khen mình, chê người.
Ở trên chúng tôi có đề cập đến việc không tập trung tư tưởng hay quán tưởng mà các phương pháp thiền khác sử dụng. Xin được trình bày rõ thêm là không có vấn đề đúng hay sai ở đây, chỉ là việc dùng ý thức và trí năng không phù hợp với đường lối thực hành để đạt được „cái biết không lời“. Vì bản chất của quán vạn pháp vô thường hay quán thân vô ngã đều là sử dụng ý thức để thực hành. Con đường của Tánh Không là phát huy năng lực của tánh giác; đóng cửa ý thức, ý căn và trí năng.
Với 3 cái không đầu tiên, chúng ta dễ dàng điều phục qua các các bước thư giãn khởi đầu khi thực hành thiền mà chị Thịnh đã trình bày, đó là thư giãn thân, thư giãn tâm, thư giãn niệm. Mỗi khi vào thiền, cô Nhất Như đều nhắc nhiều lần: thả lỏng…buông…không suy tư nghĩ tưởng…vv. Tóm lại „ngồi thiền như ngồi chơi“ là cách diễn đạt đơn giản dễ hiểu nhất của 3 cái không đầu.
Lại bàn thêm về việc để ý căn lẻn vào dắt đi chơi, tức là phát hiện ra thân ngồi thiền, đầu suy nghĩ vớ vẩn mà không hay …úi chà! Chuyện bình thường của lính mới. „Biết vọng không theo“ là kim chỉ nam. Kinh nghiệm đối phó là không đối phó, khi phát hiện liền bỏ qua, đừng dây dưa, tìm hiểu. Lúc đó, nếu tự trách mình theo thói quen là làm mồi cho suy nghĩ dắt đi tiếp. Nhanh chóng trở lại với chủ đề mình đang thực hành, coi như không.
Xin chia xẻ thêm đề tài: buồn ngủ thì phải làm sao. Đừng lo lắng, vì đây cũng là chuyện thường tình của thiền giả ! Nhưng ngủ gục lại là chuyện nghiêm trọng, không nên để xảy ra. Khi có cảm giác buồn ngủ đến thăm thì nhanh chóng giải quyết, đừng cố gượng để rơi vào trạng thái ngủ gục. Nếu không khắc phục, nó sẽ tạo thành thói quen, rồi lâu dần sẽ trở thành quán tính của não bộ, ngồi xuống thiền là buồn ngủ rồi ngủ gục mà không hay. Như thế thì khó thay đổi lắm. Tốt nhất là khi cảm thấy buồn ngủ thì thở ba hơi nội lực, kế đó là đứng lên hiên ngang đi thiền hành với bài ca hai từ „không nói“, tự mình thầm hát, tự mình lắng nghe... (Đây là kinh nghiệm bản thân).
Đây là những điều chúng tôi xin chia xẻ với những thiền sinh mới tham gia phong trào tu định đưa thiền vào đời sống con người mà Thầy Thiền Chủ đã phát động từ nhiều năm qua. Chỉ mong là có thể giúp phần nào trong việc làm sáng tỏ đường lối và phương hướng thực hành của thiền Tánh Không.
TanSy 04.2020